Những bài văn tả con vật SIÊU HAY giúp các em học sinh lớp 4 nắm chắc cấu trúc, nhanh chóng hoàn thành bài văn tả con chó, tả con mèo, tả con gà, tả con thỏ, tả con sóc, tả con ngỗng, con vịt, con lợn…
Mỗi con vật đều có tập quán và thói quen riêng. Khi muốn tả một con vật, cần quan sát kĩ, sau đó kết hợp sử dụng các biện pháp nghệ thuật so sánh, nhân hoá để bài văn thêm sinh động. Mời các bạn tải miễn phí để học tốt Ngữ Văn lớp 4 hơn.
Những bài văn tả con vật siêu hay
- Tả con chim bồ câu
- miêu tả con chó
- tả con mèo
- con chuồn chuồn
- Con vịt
- con gà trống
- Lợn
- rời khỏi con cò
- Ngỗng
- rời khỏi con sóc
- Tả con vật em bất ngờ gặp trên đường
- Tả một con vật nuôi ở sở thú
- Mô tả con vật bạn nhìn thấy lần đầu tiên trên truyền hình
Tả con chim bồ câu
Lập dàn ý tả con chim bồ câu
a) Mở bài
– Về con chim bồ câu em sẽ tả:
- Bạn có chim bồ câu trong nhà của bạn hoặc bạn đã nhìn thấy chúng ở đâu đó? (con bồ câu trong đàn bồ câu của gia đình em).
- Khi nào tôi có thể nhìn thấy? (quan sát vào các thời điểm trong ngày).
- Ở đâu? (tại nhà tôi).
b) Thân
- Tả hình dáng con chim bồ câu: Lông chim bồ câu xám mốc. Đuôi dài và đẹp. Cánh ngắn ôm sát cơ thể. Mỏ có màu nâu hồng. Chân ngắn, béo…
- Tả hoạt động của chim bồ câu: Khi đi, lúa lắc đầu, lắc lư theo nhịp bước của mình. Đuôi một bên, bên còn lại trông buồn cười…
c) Kết luận
- Khi quan sát và miêu tả con chim bồ câu, em có cảm giác như thế nào? (Chim yêu thích tượng trưng cho hòa bình, giúp bố chăm sóc chim).
Tả con chim bồ câu – Văn mẫu 1
Mỗi dịp sinh nhật, bố tôi tặng tôi một con vật nhỏ để tôi có thể làm bạn với nó. Năm nay, bố đặc biệt tặng tôi một chú chim bồ câu trắng rất dễ thương. Tôi đặt tên nó là Bạch Tuyết.
Bạch Tuyết đã ở với tôi được sáu tháng. Khi mới trở lại, anh ấy là một con chim nhỏ, bây giờ anh ấy đã trở thành một người đàn ông lớn, trưởng thành.
Nàng Bạch Tuyết của tôi có bộ lông trắng muốt, không có một sợi lông nào khác trên người. Thân hình anh mảnh khảnh như viên kim cương, nhỏ nhắn như chiếc bình hoa xinh xắn trong nhà em.
Với bộ lông trắng muốt của mình, mỗi khi chú ta bay vút lên trời thật nổi bật. Những sợi lông trắng tinh, chắc khỏe như những chiếc chổi nhỏ, xếp đều trên người và trên đôi cánh của chú. Bộ lông cũng không thấm nước và cực kỳ sáng bóng. Đôi cánh của Bạch Tuyết trông nhỏ bé là thế, nhưng khi dang rộng ra lại vô cùng rộng lớn. Đầu của Bạch Tuyết rất nhỏ nhưng rất linh hoạt, luôn quay tới quay lui giúp chú nhìn được mọi hướng. hai con mắt như hai hạt đỗ đen lấp lánh, lung linh dưới ánh nắng.
Điều tôi yêu nhất ở anh ấy có lẽ là đôi chân nhỏ màu hồng của anh ấy. Đôi chân ấy như hai chiếc bút bi, khi chú đậu nhẹ nhàng xoay tít trên cành cây. Những móng vuốt nhỏ ở đầu móng vuốt giúp anh ta giữ thăng bằng trên cành cây một cách dễ dàng. Mỗi lần chú sà xuống sân nhặt những hạt lúa trên đồng, chân chú lại xoè ra tiếp đất nhẹ nhàng.
Mỗi buổi sáng, khi mặt trời thức dậy, gà gáy, thì Bạch Tuyết cũng ngân nga một tiếng vang dội và bay lên bầu trời trong xanh. Ngày nào cũng vậy, cứ sáng sớm, anh loanh quanh một lúc rồi trở về căn nhà màu lam có cửa sổ tròn để ăn sáng. Đôi cánh xòe rộng và khi hạ cánh thì xếp gọn lại.
Tôi yêu bồ câu của tôi, Bạch Tuyết. Em mong Bạch Tuyết sẽ luôn khỏe mạnh để lớn lên cùng em.
Tả con chim bồ câu – Văn mẫu 2
Một buổi tối, bố đi làm về mang theo chiếc lồng màu xanh có đôi chim bồ câu màu trắng bố mua về nuôi trên sân thượng.
Đôi chim bồ câu đực và cái rất yêu thương nhau từ khi mới mua về đến nay, chúng luôn gần gũi và gắn bó với nhau. Bộ lông của chúng mềm như lụa, trên lưng có thêm những đốm xám nổi bật, đôi cánh xòe rộng, đuôi xòe ra như chiếc quạt giấy của chị em chúng bay phấp phới hàng ngày. Cổ của nó thấp và ngắn, và vai của nó mập mạp và đầy đặn. Những bàn chân nhỏ xíu màu hồng nhạt với những móng vuốt sắc nhọn bám chặt vào thân cây trong ngôi nhà mới xinh xắn. Đôi mắt của cô ấy thật đẹp! Đôi mắt đen tròn xoe lấp lánh như viên bi nhỏ bé hay nghịch, viền mắt màu hồng nổi bật trên nền trắng phía trên. Mỏ của nó màu vàng đậm, rất cứng để mổ thức ăn viên cho chim. Khi mổ thức ăn, nó làm rất nhanh nhưng ăn rất chậm. Sau khi ăn một lúc, nó uống nước để giảm khô cổ.
Khi đàn bồ câu đã quen với nơi ở mới, bố thường thả chúng ra để chúng tung cánh bay lượn trên bầu trời. Chiều nào nó cũng về nhà nó. Tiếng chim bồ câu cu gáy mỗi sáng và mỗi chiều làm cho ngôi nhà của em rộn ràng và vui tươi hơn. Chẳng mấy chốc, những con bồ câu cái đã mang đến cho gia đình cô những quả trứng to tròn, nở thành những chú bồ câu con. Tôi yêu những con bồ câu đó.
miêu tả con chó
Lập dàn ý miêu tả con chó
I. Mở bài: giới thiệu vấn đề cần nói
Một trong những loài động vật được coi là người bạn tốt nhất của con người là con chó. Chú chó thông minh, có thể giúp bạn nhiều công việc. Đó là lý do tại sao chó là động vật yêu thích của tôi.
II. Thân bài
1. Nguồn gốc
– Chó có nguồn gốc từ sói
– Con người thuần hóa đã trở thành bạn của chúng tôi ngày hôm nay
2. Phân loại
– Con chó của tôi
– Chó Tây
3. Mô tả toàn diện
– Như một con vật cưng
– Có 4 chân
– Có 1 lớp lông bao phủ bên ngoài
4. Mô tả chi tiết
– Lông: đen, nâu, đốm, ….
– Cân nặng
– Đầu: to hay nhỏ
– Con mắt
– Đuôi
– Mũi
– Mõm
– Đôi tai
5. Hoạt động của chó
– Con chó rất khôn: sủa mỗi khi có người lạ hoặc người lạ vào nhà
– Chó là loài vật rất thính, người lạ hay người quen vào nhà đều có thể phân biệt được. Khách lạ, nó sủa dài như để ra hiệu cho chủ, còn khách quen, nó vẫy đuôi mừng rỡ như rất hiếu khách.
– Chó thường ngủ ngoài hiên để trông nhà và gà mẹ. Không có một âm thanh nào mà anh ta không phát hiện ra. Dù có ai trong gia đình tôi đi đâu xa, lâu ngày không về, nhưng khi vừa ra đến cổng, con Mực đã nhảy cẫng lên sung sướng.
6. Quan hệ con người
– Thân thiện
– Trung thành
– Bạn thân
III. Kết thúc:
– Thể hiện cảm xúc và cảm xúc của bạn đối với chó
– Bạn thể hiện tình yêu với chú chó của mình như thế nào?
– Khẳng định giá trị của con chó.
Mô Tả Con Chó – Mẫu 1
Biết em rất yêu chó nên nghỉ hè vừa rồi em về chơi với ngoại, bà tặng em một chú chó rất dễ thương, lúc đó cún mới được 3 tháng, em nhìn thấy là thích ngay, Tôi xin lỗi. Bà nội và khi tôi dắt con chó đi cùng, tôi đặt tên nó là Misa.
Misa lớn rất nhanh. Lúc bà ngoại cho tôi nó chỉ to bằng bắp chân, bây giờ nó không chỉ lớn nhanh mà còn rất khỏe, thân hình cân đối đẹp đẽ, bộ lông mượt mà như nhung. Hai tai của Misa nhọn, lúc nào cũng vểnh lên trông rất đáng yêu như muốn nghe ngóng mọi chuyển động xung quanh, Misa rất thông minh và ngoan ngoãn. Cái mũi ướt của nó lúc nào cũng hếch lên ngửi mùi lạ. anh ta có hàm răng sắc nhọn, khi nhìn thấy anh ta, không tên trộm nào đến gần.
Anh đi rất khẽ và chạy rất nhanh. Mỗi sáng, Misa chơi với con mèo đen trong sân. Đùa giỡn mệt mỏi, anh tìm một chỗ mát mẻ để nằm. Misa nằm sấp, mõm trên hai chân trước, lim dim ngủ, tưởng rằng anh ngủ rất say nhưng không phải! anh ấy sẽ luôn đứng dậy khi nghe thấy tiếng động hoặc ngửi thấy mùi gì đó lạ. Nếu là người lạ, nó sẽ nhe nanh dữ tợn, gầm gừ như muốn nói: “Mau cút khỏi đây!”. nhưng ngược lại với người nhà mình, nó đi đâu chỉ cần đi đến đầu ngõ là nó biết ngay và luôn chạy ra cổng đón nó, nó cũng chạy theo đuôi nó ré lên sung sướng. , đôi Nó thật là vui, bài văn tả con chó mà em yêu quý nhất.
Tất cả các thành viên trong gia đình tôi thích Misa. Bạn giống như một thành viên quan trọng trong gia đình tôi. Trước khi đi ngủ, anh ấy luôn đi một vòng kiểm tra xung quanh nhà xem có gì bất thường không, khiến gia đình tôi luôn yên tâm đi vào giấc ngủ sau một ngày làm việc và học tập mệt mỏi, căng thẳng.
Mô Tả Con Chó – Mẫu 2
Chó là loài động vật rất có ích nên hầu hết gia đình nào cũng nuôi chó. Gia đình có một con, gia đình có nhiều con thậm chí nhiều hơn và gia đình tôi cũng vậy.
Cách đây một thời gian, mẹ tôi đi chợ và mua một con chó. Hôm mua về, mẹ dặn phải chăm sóc kỹ thì chẳng mấy chốc sẽ có một đàn cún con, nghe mẹ nói thế tôi háo hức lắm. Tôi rất yêu động vật nên đã đặt tên nó là Đốm. Tên của nó là như vậy bởi vì nó có ba màu xen kẽ trên cơ thể của nó. Đầu màu đen, thân cũng màu đen nhưng xen kẽ là các đốm trắng. Nó được ba tháng tuổi và cũng khá béo. Hai con mắt đen láy, long lanh như hai viên bi ve, cái mũi cũng đen và rất thính, bên cạnh là bộ râu ngắn. Hàm răng có những chiếc răng sắc nhọn, trong thời gian ngắn, những chiếc răng đó có thể khiến người bị nó cắn chảy máu, thậm chí vết cắn sâu rất nguy hiểm. Tai rất ngắn, cụp xuống mặt.
Thân hình mũm mĩm với bộ lông tuy không bóng mượt nhưng tôi vẫn rất thích vuốt ve. Đuôi ngắn màu đen có lông trắng ở cuối. Mẹ thường trêu tôi: “Đầu đốm nuôi, đuôi đốm thịt”, lúc đó tôi chường mặt ra bảo mẹ đừng ăn. Bốn chân màu trắng, đầu mỗi ngón chân đều có móng vuốt sắc nhọn. Đặc biệt giống mèo, dưới mỗi ngón chân đều có một lớp đệm dày giúp bước đi êm ái. Chó là loài ăn tạp nên rất dễ nuôi, ngoài ra mẹ em còn mua thuốc về tiêm để phòng bệnh.
Mỗi khi tôi đi học về, nó chạy ra cổng đón tôi, vẫy đuôi, chạy vòng quanh và quấn lấy chân tôi như muốn được vuốt ve. Mặc dù đi học về rất mệt nhưng tôi vẫn chơi với nó. Có nhiều trò rất hay, mình cầm hai chân trước của nó cho nó đi bằng hai chân sau, cụp ngược tai nó xuống, vì tai nó mềm nên không đau, những lúc như vậy bạn hãy cù vào bụng nó. Nằm ngửa, gác chân lên trời trông rất đẹp. Bữa nào tôi cũng phụ mẹ đút cho nó ăn, tối nó nằm cuộn tròn trong góc ngủ ngon lành. Nó rất khôn, biết phân biệt người nhà với người lạ, khi có người lạ vào là sủa ầm ĩ cho đến khi bố mẹ tôi la lên.
Em yêu con chó của em lắm, gia đình em sẽ chăm sóc nó thật tốt để nó mau lớn và sinh cho gia đình em một bầy cún như mẹ em đã nói nhé!
tả con mèo
Dàn ý Tả con mèo
I. Mở bài: giới thiệu vấn đề cần nói
II. Thân bài:
1. Mô tả chung:
– Con mèo của bạn thuộc giống gì?
– Con mèo bao nhiêu tuổi và nặng bao nhiêu ki-lô-gam?
Con mèo mặc bộ lông màu gì?
2. Mô tả chi tiết
– Đầu: đầu tròn như quả bóng
– Mắt: long lanh
– Hai tai: hình tam giác biến thái nhìn vui vui
– Mũi: mặt hồng hào lúc nào cũng ươn ướt
– Bộ ria mép lúc nào cũng oai phong lẫm liệt
– Đuôi: luôn vẫy, dài khoảng 15 cm
– Chân: có vuốt
3. Hoạt động và tính khí của mèo
– Mèo rất thoải mái vào ban ngày, chơi và chơi
– Khi ăn rất chậm và ngay ngắn
– Khi bắt chuột, toàn thân bất động, mắt mở to, nhìn thẳng về phía trước rồi đột ngột lao tới.
III. Kết thúc
– Nêu suy nghĩ của em về con mèo
– Nêu tình cảm của bạn dành cho chú mèo
Tả con mèo – Văn mẫu 1
“Meo…meo…meo, rửa mặt như mèo đi”. Đó là bài hát yêu thích của tôi, Phương, em gái của tôi. Vì Phương hát bài hát đó mỗi ngày nên mẹ cô đã mua cho họ một con mèo hoa rất đẹp.
Con mèo tên là Tom. Bộ lông ba màu vàng, đen, trắng xen kẽ nhịp nhàng cũng mang đến cho Tôm một bộ cánh thật tuyệt vời. Cái đầu tròn to bằng nắm tay người lớn, nổi bật là chiếc mũi nhỏ xinh với hai cái lỗ ươn ướt màu hồng. Hai bên khóe miệng, những sợi ria trắng luôn chuyển động không ngừng. Bàn chân của bạn giống như một quả bí. Bốn chân nhỏ và thon. Cái đuôi dài duyên dáng. Móng vuốt của tôm rất mạnh, sắc và đáng sợ như một vũ khí tự vệ khi có biến cố xảy ra
Tôm thích được vuốt ve và chiều chuộng. Trong khi xem TV, nó nằm lên đùi tôi như muốn tôi vuốt ve bộ lông mềm mại của nó. Những ngày nắng ấm, Tôm thường ra sân nằm cạnh gốc chanh, ưỡn cái bụng trắng hồng ra đón nắng. Đôi mắt anh cũng khép hờ nhìn những đám mây trên bầu trời trong xanh.
Vào ban đêm, Tom tỏ ra chăm chỉ và siêng năng. Không một xó xỉnh nào mà anh không lục lọi. Đặc biệt là trong nhà bếp, nơi chuột đến và đi. Đôi mắt của anh trong bóng tối của màn đêm giống như những tia sáng xuyên qua bóng tối của màn đêm. Bàn chân được “trang bị” một lớp đệm dày và êm nên những bước đi của Tom rất nhẹ nhàng. Vì vậy, những con chuột nhắt và chuột nhắt bẩn thỉu không thể lọt qua cái miệng có hàm răng sắc nhọn của anh ta.
Tôi thực sự thích Tom vì anh ấy đã giúp gia đình tôi thoát khỏi những con chuột xấu. Với sự đóng góp to lớn này của chú, chú sẽ đãi chú mèo Tom “thợ săn chuột” một bữa tiệc với mấy con cá bống và một cốc sữa bò. Tôm là một chú mèo khôn ngoan và biết nghe lời.
Tả con mèo – Văn mẫu 2
Vào ngày sinh nhật thứ 8 của tôi, bà tôi đã tặng cho tôi một con mèo rất dễ thương và đáng yêu. Ngay khi tôi nhìn thấy anh ấy, tôi đã rất vui và phấn khích! Tôi thường gọi anh với cái tên dễ thương là Mi.
“Meo, meo, meo”, hàng ngày, khi tôi ngồi vào bàn học, chú Mi lại đến gục đầu vào chân tôi. Mi gần gũi và gắn bó với tôi hàng ngày.
Ngày bà ngoại cho, con mèo chỉ to bằng chai nước khoáng nhỏ, nhưng giờ nó đã to bằng chai Coke lớn. Toàn thân chú được bao phủ bởi một màu vàng điểm thêm vài đốm trắng làm cho chiếc áo của chú càng thêm đẹp. Đầu của anh ta lớn hơn một chút so với quả bóng tennis. Mắt tròn như viên bi và sáng như đèn pha. Mũi hồng hào, lúc nào cũng ươn ướt như người bị sổ mũi. Tai bạn mới nghe làm sao! Chỉ một tiếng động nhỏ, anh có thể phát hiện đó là chuyện gì, có cần giải quyết hay không. Cái tai và cái mũi ấy là chiếc ra-đa của anh để phát hiện những con chuột tinh khôn hay phá hoại, ăn trộm lúa của dân. Cổ Mị quấn một chiếc khăn màu trắng đục. Bốn chân của nó không cao lắm so với thân hình, nhưng nó chạy rất nhanh. Dưới bàn chân là một lớp thịt dày, mịn, màu hồng nhạt.
Bà em cho biết, những miếng thịt giúp Mi di chuyển nhẹ nhàng, không gây tiếng động nhỏ khiến nhiều con chuột không ngờ tới. Móng vuốt của nó rất sắc và nhọn. Một lần, những móng vuốt đó để lại dấu vết trên tay tôi khi tôi chơi với chú của mình. Chính những chiếc móng vuốt đó là vũ khí lợi hại của hắn mà loài chuột nào cũng phải khiếp sợ khi nhìn thấy. Bất cứ khi nào nó muốn chơi với tôi, nó sẽ xoa đầu tay tôi rồi dùng móng vuốt cào vào tay tôi. Ồ! Cái đuôi của bạn linh hoạt làm sao! Cái đuôi như dấu ngã, giấu đi đâu được. Mỗi ngày, anh chỉ ngủ. Tuy nhiên, lũ chuột không dám quấy rầy chú vì chú rất khôn, có thể lũ chuột đã cảnh giác, tưởng rằng Mị đang rình rập chúng. Ban đêm Mí Ta mới đi làm thuê cho chủ. Anh ấy biết tất cả các cách của những con chuột.
Không con chuột nào thoát được nếu phát hiện ra nó. Một lần, tôi chứng kiến nó bắt chuột vào ban ngày. Có lẽ, con chuột đó đã quá đói để ăn trộm vào ban ngày. Bác Mí cải trang rất giỏi, bác núp sau cái chổi cạnh thùng thóc. Một con chuột rất tinh ranh, mắt sáng long lanh, đi chậm rãi định trèo lên vựa lúa để chui vào ăn thóc. Bạn nằm yên như thể bạn đang ngủ. Bất ngờ bị “chớp” một cái, chỉ nghe tiếng “gà con” tuyệt vọng, Mí ta ngoạm lấy con mồi trong móng vuốt. Xót xa trước chiến công, Mị thả chuột ra vườn. Anh thả chuột ra, dùng chân trước nghịch chuột hết lần này đến lần khác. Con chuột vội bỏ chạy nhưng thoát nạn. Tôi nghĩ con chuột chỉ sợ chết thôi. Sau đó, anh ung dung ngồi ăn hết số chuột đó. Mỗi lần nó bắt được chuột, tôi lại vuốt ve động viên nó. Đến bữa, tôi thưởng cho nó món ngon nhất. Tôi trông rất hạnh phúc.
Mi ăn rất ít, mỗi ngày ăn không hết bát cơm. Khi ăn, anh ấy cứ ăn từng chút một. Tôi thường nghe người ta nói “ăn như mèo” quả không sai. Dù đói đến mấy Mi cũng ăn rất chậm. Không như Golden – con chó tinh nghịch, hung dữ của tôi. Vang và Mi rất thân với nhau. Hàng ngày, chúng chơi với nhau mà không hề có xích mích.
Buổi sáng, khi nắng vàng trải khắp sân, Mị duỗi thẳng bốn chân, đôi mắt khép hờ trông thật đáng yêu. Thỉnh thoảng, anh ta đưa tay lên mặt con châu chấu, như thể anh ta đang rửa mặt. Buổi tối, khi cả nhà ăn cơm xong, Mi luôn tranh thủ ngồi vào lòng mẹ thủ thỉ.
Em yêu Mi nhiều lắm. Miu không chỉ là món quà lưu niệm được bà nội tặng mà nó còn là “diệt chuột” của gia đình tôi. Các bạn giúp đỡ gia đình tôi rất nhiều trong chiến dịch diệt trừ chuột. Từ khi có Mi, gia đình tôi không còn lo chuột nữa. Em sẽ chăm sóc Mi thật tốt, chơi với Mi thật vui vẻ để nghe theo lời dặn của bà ngoại khi đã giao Mi cho em.
Tả con chuồn chuồn
Con Chuồn Chuồn – Mẫu 1
Nhà tôi ở gần công viên, mỗi sáng tôi ra đây đi dạo và hít thở không khí trong lành của nắng mai. Trên những bông hoa, những lùm cây xanh là đàn ong, đàn bướm dập dờn. Bên cạnh đó, có một loài côn trùng khác mà tôi thường gặp, đó là con chuồn chuồn.
Đúng như tên gọi, thân chuồn chuồn chỉ mảnh như đầu kim, dài khoảng 2 đốt ngón tay, toàn thân có màu xanh đậm, dễ ngụy trang vào bụi cỏ. Nó đậu trên một ngọn cỏ và phơi khô đôi cánh trong ánh ban mai dịu nhẹ. Tư thế đậu của chuồn chuồn khác với phần còn lại. Anh ta dang rộng đôi cánh dọc theo chiều dài cơ thể chứ không dang vuông góc như những người anh em họ xa của mình. Bốn cái chân bé xíu bấu chặt vào cỏ, mỗi khi có cơn gió nhẹ là nó rung rinh như đang nhảy múa theo giai điệu của bình minh.
Đôi cánh mỏng manh và trong suốt như giấy bóng. Nếu quan sát kỹ, bạn có thể thấy những đường vân như mạng nhện nằm rải rác khắp bề mặt cánh. Nhờ mạng lưới đó, chuồn chuồn kim có thể dang rộng đôi cánh và bay lượn trong không trung. Tôi rón rén lại thật gần để nó khỏi hoảng hốt bay đi. Đầu của anh ấy rất nhỏ, nhưng anh ấy có đôi mắt kép rất lớn. Khác với đồng loại, chuồn chuồn kim có hai mắt cách xa nhau hơn, nằm trên đỉnh đầu để dễ quan sát.
Thân chuồn chuồn chia thành từng đốt và có các vòng quanh bụng như đốt tre. Bụng anh phẳng lì, tôi có thể cảm nhận được anh no hay đói, nhưng tôi không thấy bất kỳ thay đổi nào. Miệng chuồn chuồn hình ống, đóng mở để vươn chiếc lưỡi mỏng ngoạm lấy thức ăn. Mỗi khi được ăn thức ăn ngon, đuôi của nó sẽ rung lên thích thú.
Tôi yêu chuồn chuồn, nhờ chúng mà tôi có thể biết được thời tiết của ngày hôm đó. Ông tôi nói chuồn chuồn là người bạn tốt nhất của con người, vì vậy đừng bắt chúng.
Chuồn Chuồn – Mẫu 2
Vào mùa hè, thời tiết rất nóng, em thường ra hồ ngồi chơi để tận hưởng hơi nước mát. Những lúc như vậy, tôi thường ngồi mơ màng nhìn mặt hồ phẳng lặng và cỏ cây xung quanh. Ồ, trên bóng nước vừa lướt qua một chú chuồn chuồn. Tôi chăm chú quan sát cho đến khi anh đáp xuống một chiếc lá sen.
Con chuồn chuồn nước này có màu vàng nghệ xen lẫn màu đen dọc thân hình thẳng tắp. Chú cao hơn que tăm một chút với cái đầu đồ sộ so với thân hình. Từ đầu đến đuôi dài khoảng 3 cm, nếu không để ý kỹ sẽ không nhận ra. Dưới ánh nắng, chiếc áo choàng vàng trên lưng anh phản chiếu như lấp lánh. Bốn cánh của chú phân bố đều hai bên, cánh sau lớn hơn cánh trước để giữ thăng bằng và điều chỉnh hướng bay.
Hai cánh đó trong suốt và mỏng manh như ni-lông. Một cơn gió thoảng qua làm anh run lên như sắp bay đi. Nhưng không, nó vẫn đậu trên chiếc lá như đang suy nghĩ điều gì đó. Đầu anh ấy hơi rũ xuống khiến tôi tưởng tượng ra đôi mắt của anh ấy to đến mức anh ấy không thể ngẩng đầu lên được. Ôi, đôi mắt ấy thật đặc biệt! Nó trong suốt như thủy tinh và lớn hơn nửa cái đầu, không bao giờ nhắm mắt.
Tôi đã từng nhìn bức tranh mô phỏng con chuồn chuồn qua kính lúp, gần miệng chúng có những sợi lông li ti để sờ xung quanh. Cổ chuồn chuồn ngắn, nối cái đầu hình lập phương với thân dài. Hai cái chân mảnh khảnh như gió thổi một chút sẽ khuỵu xuống. Nhưng đừng coi thường đôi bàn chân nhỏ bé ấy, bởi mỗi bàn chân đều có thiết kế đặc biệt giống như đôi giày đinh của cầu thủ bóng đá trên sân cỏ.
Bầu trời nổi lên mây đen báo hiệu một trận mưa lớn, thảo nào con chuồn chuồn này lại bay như vậy. Tôi miễn cưỡng đứng dậy đi về, trước khi đi tôi không quên nhìn lại chú chuồn chuồn đáng yêu một lần nữa.
Tả Con vịt
Lập dàn ý để tả con vịt
1. Mở bài:
– Giới thiệu con vịt em nuôi (có từ bao giờ, của ai?)
2. Thân bài:
a) Mô tả chung:
– Giới thiệu con vịt (vịt gì, vịt cỏ)
– Hình dáng: to như thế nào? Cao bao nhiêu? Lông màu gì?
b) Mô tả chi tiết:
– Tả các bộ phận của con vịt, chọn nét nổi bật nhất.
+ Đầu (to, hình tam giác, trán rộng, mõm dài hoặc ngắn.
+ Lưu ý: đặc điểm của vịt phụ thuộc vào giống vịt gì?
– Mắt: đen ướt (hoặc nâu) sáng long lanh như nước, lanh lợi, thông minh.
– Mõm: đen, ướt. mùi rất nhạy.
c) Tả việc chăm sóc đàn vịt của cháu: cho ăn, tắm, chơi.
3. Kết luận:
Nêu ích lợi của việc nuôi vịt.
– Nêu cảm nghĩ của em đối với con vịt được tả.
Mẫu 1
Nhà tôi có một khu vườn rất rộng, trên đó không chỉ trồng cây và hoa mà bố mẹ tôi còn chăn nuôi rất nhiều gia súc, gia cầm như gà, vịt. Trong đó gà thả vườn và vịt nhà em nuôi ở cuối vườn, sát ao.
Gia đình tôi có năm con vịt. Mẹ tôi đã mua chúng và nuôi chúng khi chúng còn là những chú vịt con vàng óng, nhỏ xíu. Nhưng bây giờ đàn vịt đã lớn hơn rất nhiều, cả màu sắc lẫn hình dáng đã thay đổi nhiều. Vì mua các giống vịt khác nhau nên năm con vịt của tôi cũng có màu sắc rất khác nhau. Còn một con màu trắng tinh, đây là giống vịt bình thường được các cô chú trong làng nuôi rất nhiều. Ngoài ra còn có vịt màu xám nâu, là vịt bầu, vì lớn chậm hơn vịt trắng nên người ta ít nuôi.
Tất cả các con vịt đều có bộ lông rất dày và mượt. Đối với vịt trưởng thành, phần lông trên cánh mọc rất dài và khỏe, khi xòe cánh tôi thấy nó rộng hơn nhiều so với cánh của gà. Cổ vịt rất dài, mỏ màu vàng cam phẳng và khá lớn. Nhờ có cái mỏ này mà vịt dễ ăn hơn. Đặc biệt, vịt trời rất thích nước và bơi lội rất giỏi. Khi còn là vịt con, chúng chỉ sống trên bờ. Nhưng khi trưởng thành vịt bơi cả ngày trong nước, thỉnh thoảng chúng cũng kiếm ăn, thức ăn của chúng là cua, ốc gần bờ. Đặc biệt hơn, những chú vịt trời còn có thể lặn lâu dưới nước, trông chúng chẳng khác gì những thủy thủ.
Cha tôi giăng lưới ở một góc ao nhỏ. Đây là khu vực vịt sẽ sinh sống khi trưởng thành. Trên bờ, bố tôi còn xây một cái chuồng rộng rãi để ban đêm cho đàn vịt nghỉ ngơi. Tuy nhiên, nơi vịt yêu thích nhất có lẽ vẫn là mặt nước, chúng có thể bơi lội cả ngày không chán. Nhìn chúng bơi lội dưới nước thật thú vị. Thức ăn hàng ngày của vịt ngoài các loại cua, ốc tự kiếm được trên mặt nước, chúng còn ăn cám khô, cám nấu với bèo tấm. Hàng ngày, mẹ tôi chuẩn bị cám cho vịt ăn. Khi được cho ăn đầy đủ, vịt lớn rất nhanh.
Giống như gà, vịt cũng là động vật đẻ trứng. Vào mỗi kỳ đẻ trứng, vịt thường lên bờ chọn nơi yên tĩnh, kín đáo để đẻ trứng. Tuy nhiên, vịt không trực tiếp ấp trứng như gà mà trứng sẽ được vịt mẹ ấp dưới ánh đèn điện ấm áp để vịt con chào đời.
Vịt không chỉ có khả năng bơi lội tự do trên mặt nước mà còn là loài động vật rất có ích cho đời sống con người, chúng cung cấp trứng vịt lộn thơm ngon, bổ dưỡng cho các bữa ăn. Cách nuôi vịt trời cũng rất đơn giản, không cầu kì và tốn nhiều chi phí. Vì vậy, gia đình nào ở vùng quê như tôi cũng nuôi vịt.
Mẫu 2
Gia đình tôi có rất nhiều động vật, nhưng tôi thích nhất là những con vịt mà mẹ tôi nuôi sau nhà. Những chú vịt ngộ nghĩnh này đã được nuôi hơn một tháng. Bây giờ chúng đều đã lớn, hàng ngày tôi được mẹ giao nhiệm vụ chăm sóc đàn vịt, cho chúng ăn và mở cửa lồng cho đàn vịt tắm, bơi lội dưới ao.
Vịt là loài động vật thuộc họ chân lông nên chúng có bộ lông rất dày, màu trắng và không bao giờ sợ nước ngấm vào người. Đàn vịt của gia đình tôi nặng khoảng một kg, hình tròn. Đầu hình bầu dục, phía trên có một ít mào đỏ, thỉnh thoảng cái đầu đó ngẩng lên gọi bạn vịt của mình bằng tiếng kêu “cạp”. mỏ chú dài và rộng chứ không nhỏ và nhọn như mỏ gà chú Hai. Những mỏ vàng luôn “đớp mồi” suốt ngày không ngừng nghỉ. Mỗi buổi chiều, tôi lấy làm lạ mở cửa lồng cho đàn vịt tắm, chúng vui lắm.
Cả đàn lạch bạch bước những bước chậm chạp nặng nề nối đuôi nhau đi về phía bờ ao. Ở trên bờ vịt chậm chạp nhưng khi ở dưới nước chúng như những vận động viên bơi lội thực thụ. Cả đàn vịt vui vẻ tung tăng bơi lội hết chỗ này đến chỗ khác. Đôi cánh lớn thỉnh thoảng lại dang rộng vỗ vỗ như khoe một điều gì đó. Chân của chúng giống như hai guồng nước, giữa các ngón chân có một lớp màng có tác dụng như bánh lái, đẩy nước ra xa giúp chú bơi nhanh hơn. Con chuồn chuồn trắng bơi trong nước cả ngày nhưng không bao giờ bị ướt. Có lẽ mùa đông dù có giá lạnh nhưng đàn vịt cũng không bị cảm lạnh vì chúng đã có sẵn đôi cánh ấm áp của mình rồi. Ở dưới nước, thỉnh thoảng đàn vịt lại vặt lông cho sạch cánh rồi lại tiếp tục đi kiếm cá, cua dưới nước. Đôi khi chúng lặn xuống nước để tìm cá và cua ở phía dưới. Nhưng dù bạn có chạy cũng không thể thoát khỏi sự nhanh nhẹn của lũ vịt đó.
Tôi yêu đàn vịt của tôi lắm. Mỗi khi nhìn chúng tôi, tôi nghĩ ngay đến những người thợ lặn tài ba mà tôi thường thấy trên TV. Vì vậy, mỗi khi tôi nhìn thấy chúng bơi lội trong nước, tôi cảm thấy hạnh phúc.
Tả con gà trống
Dàn ý Tả con gà trống
1. Mở bài:
– Về con gà trống của gia đình em: Gia đình em có một đàn gà trong đó có 1 con gà trống. Mỗi sáng, chú gà trống có nhiệm vụ đánh thức mọi người dậy.
2. Thân bài:
– Tả ngoại hình của con gà trống:
+ Màu sắc lông gà: Gà trống nhà tôi có nhiều màu sắc sặc sỡ, đặc biệt phần lông ở cổ và cánh của gà có màu đỏ tía trông rất nổi bật.
+ Tả đầu gà: Con gà trống có cái mào rất to và cao. Mỗi lần gáy nó ngẩng cao cổ và xù những chiếc lông trên cổ lên trông rất oai vệ. Mắt gà trống rất to, nó thường liếc gà mái, không cho gà trống nhà hàng xóm lại gần.
+ Tả thân con gà: 2 cánh của gà có màu sắc đẹp, nó thường đập cánh để thu hút gà mái. Chân gà trống có hai chiếc cựa rất dài, đó là vũ khí lợi hại của nó để chiến đấu với lũ gà nhà hàng xóm. Một lần, nó dùng hai chiếc cựa đó đá chết con gà trống hàng xóm và mẹ nó đã trả tiền để đem con gà đó về làm thịt cho cả nhà.
– Tả tính cách của con gà: Hàng ngày, gà trống thường đi theo kiếm ăn quanh đàn gà mái. Lâu lâu tìm được thức ăn ngon, nó lại vụng về gọi lũ gà mái tranh giành thức ăn.
+ Mỗi sáng chú gà trống có nhiệm vụ đánh thức mọi người dậy. Những người đầu tiên bị đánh thức là bố mẹ tôi sau tiếng gà gáy đầu tiên. Buổi sáng, khi gà gáy lần cuối, tôi thức dậy, đánh răng, ăn sáng và đi học.
3. Kết luận:
Con gà trống rất có ích cho gia đình em, mỗi sáng trước khi đi học và chiều tối em cho gà ăn thóc và đứa nào cũng có một phần.
Chú gà trống – Mẫu 1
Làng tôi nhà nào cũng nuôi một con gà trống, vừa để tạo giống nòi, vừa để làm đồng hồ báo thức mỗi sáng thức dậy. Gia đình tôi cũng có rất nhiều gà trống, với các độ tuổi và kích cỡ khác nhau. Tuy nhiên, tôi vẫn ấn tượng với con gà trống mẹ tôi đã nuôi bao nhiêu năm trời.
Mẹ nói con gà trống này thuộc thế hệ “đàn anh” đã sống lâu đời với gia đình tôi, to khỏe nhất so với những con còn lại. Thân hình chú gà trống rất to khỏe, mỗi khi cất tiếng gáy là đồng loạt đánh thức những ngôi nhà xung quanh gia đình anh.
Bộ lông có nhiều màu nhưng chủ đạo vẫn là màu đỏ thẫm, bộ cánh rất chắc chắn với những chiếc lông sắc nhọn cắm vào thân gà.
Đặc điểm riêng để phân biệt với các loài gà khác là mào có màu đỏ nhưng hơi sẫm. Mào dày và nặng đôi khi nặng vì hình như nó đè nặng lên đầu chiến kê. Chiếc đuôi dài và cong của chú gà trống này chính là điểm nhấn khiến thân hình của nó càng trở nên cân đối và hài hòa hơn.
Có lẽ phần lông mềm nhất của gà trống là ở cổ, bộ lông sặc sỡ khiến cổ gà trống dài và khỏe hơn. Đầu gà trống rất to với hai con mắt long lanh, sáng quắc. Có lẽ đây là lợi thế tìm mồi nhanh hơn bất kỳ con gà nào.
Đôi chân của nó vàng óng, chắc nịch với những chiếc cựa nhọn hoắt. Khi đối đầu với con gà khác, con gà trống của tôi chắc chắn sẽ thắng. Vì vậy, những con gà khác ít dám lại gần chú gà trống của tôi. Mỗi lần nó bước xuống đất, chắc hẳn nó muốn lao vào đánh nhau với con gà nào đó muốn gây chuyện.
Mỗi khi con gà trống này chạy, tôi thấy nó chắc nịch và sung mãn. Thân hình tuy to lớn nhưng khi chạy thì rất nhanh chứ không hề chậm chạp.
Con gà trống là chiếc đồng hồ báo thức của gia đình em và nhiều gia đình xung quanh. Vì mỗi khi gáy, nó có thói quen đậu trên cây rơm cao nhất nhà tôi và bắt đầu cất giọng thật to, thật to. Vì vậy, không cần đồng hồ ai cũng biết dậy đúng giờ. Tôi hy vọng chú gà trống này sẽ sống lâu và khỏe mạnh với gia đình tôi.
Chú gà trống – Mẫu 2
Khi bình minh vừa ló dạng, mây xám vừa tan, chú gà trống nhà tôi cất tiếng gáy “o…o…o…o…” báo hiệu một ngày mới bắt đầu. Như có phép lạ, cả khu phố bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài.
Tôi vùng dậy, chạy ra sau vườn, chú gà trống đang oai phong đứng trên cành xoài, vỗ cánh như vừa làm xong nhiệm vụ đón bình minh. Tôi nhìn anh và vô cùng mãn nguyện.
Tôi còn nhớ rất rõ, khi mẹ tôi mới mua về, cậu tôi đã buồn biết bao! Con sâu bò qua không thèm nhặt, châu chấu nhảy qua không thèm bắt. Nhưng thời gian trôi qua, nỗi nhớ nhà cũng dần nguôi ngoai. Còn bây giờ, anh đã là một thanh niên khôi ngô, cao lớn, cường tráng như một “lực sĩ trên võ đài” đẹp trai như một “siêu mẫu”. Cái mào đỏ rực, lộng lẫy, chói lọi như vương miện của một vị vua. Bộ lông đẹp lộng lẫy xen lẫn nhiều màu sắc rực rỡ giống y phục của công chúa ngày xưa. Đôi chân to khỏe, chắc nịch, gần các ngón chân có cựa nhọn hoắt là vũ khí đáng sợ nhất của chàng khi đánh giặc. Cái miệng sắc nhọn, cứng cáp, để vồ vào đầu đối thủ. Những chiếc lông đuôi uốn lượn như kiểu tóc “đuôi gà” của các cô gái. Lúc này trông bạn thật mạnh mẽ! Cũng nhờ lực đó mà “chim cô” rất đa tài. Nó hoàn toàn an toàn cho bất kỳ con gà mái nào đi với chú của nó. Vì thế, anh có rất nhiều “tình địch”. Nhiều thì nhiều, nhưng không ai dám động đến hắn. Chú của bạn đã là anh hùng của cả khu phố này.
Tôi yêu bạn nhiều! Không chỉ vì cái mã của anh, mà còn vì sự tự hào của tôi với bạn bè. Và nó cũng rất hữu ích – Tiếng gáy của nó luôn đánh thức mọi người đúng giờ để chuẩn bị cho một ngày làm việc mới. Anh ấy là thế đấy! Chăm chỉ, trưởng thành và đáng khen ngợi.
Tả con Lợn
Lập dàn ý chi tiết tả con lợn nhà em
I. Giới thiệu bài: giới thiệu con vật mà em yêu thích
Ví dụ:
Hè năm ngoái, bố mẹ gửi tôi về quê ngoại chơi. Nhà bà tôi ở quê, ở quê rất vui và thú vị. Nhà bà ngoại trồng rất nhiều loại trái cây như bưởi, xoài, mận, ổi, cam,…. Nhà bà ngoại cũng nuôi nhiều con vật như chó, lợn, gà, vịt, …. Một con vật mà tôi rất thích là một con lợn, một con lợn rất dễ thương.
II. Thân bài: tả con vật mà em yêu thích
1. Tả hình dáng con vật mà em yêu thích:
- Chú lợn của bà ngoại có thân hình mũm mĩm mũm mĩm rất đáng yêu.
- Lợn có lông dày, lông trắng và cứng
- Lợn có hai tai, hai tai rất to
- Con lợn có cái mũi rất to
- Miệng lợn rất rộng
- Con lợn có bốn chân, chân nào cũng ngắn nhưng rất to
- Thân lợn dài
- Nó có một cái đuôi ngắn nhưng dễ thương
2. Tả hoạt động của con lợn
- Lợn ăn cám
- Lợn ăn bằng cách liếm
- Lợn lầm bầm rất nhiều
- Lợn đi dễ thương quá, thích lắm
- Tôi luôn ăn và ngủ, ngủ và ăn
3. Tả tính cách con lợn
- Lợn thích ăn cám
- Lợn thích ăn và ngủ
- Lợn rất lười
- Lợn thích ngửi khi có người đến gần
III. Kết bài: Hãy nêu cảm nghĩ của em về con vật mà em yêu thích
Mẫu 1
Sinh ra ở nông thôn, tôi không rành lắm về chăn nuôi ở nông thôn. Được tận tay chăm sóc những con vật đó khiến em cảm thấy rất vui và cảm thấy mình đã thực sự trưởng thành. Heo là con vật cưng mà gia đình tôi nuôi nhiều nhất, và nó cũng là con vật mà tôi thấy đáng yêu nhất.
Lợn là con vật mà từ nhỏ đến lớn, một cách ngẫu nhiên, người ta áp đặt cho nó một cái nhìn dễ thương. Ai mập một chút thì gọi là Lợn. Gia đình tôi nuôi cả lợn giống và lợn thịt. Mẹ tôi thường gọi những chú lợn con là lợn nái. Nhìn từ bên ngoài, người ta cũng có thể nhận thấy sự khác biệt giữa họ, đặc biệt là màu da và ngoại hình.
Lợn nái có đôi tai to, cỡ bằng hai bàn tay người lớn, chỉ thòng xuống mặt, nhưng tai lợn nái thì khác. Nó có những ô vuông màu đen và nâu xen kẽ giống như khuôn mặt của họ bị vấy bẩn. nồi. Đôi khi tôi thích quen gọi nó là Nồi Nhỏ, một cái tên mà không phải Lợn nào cũng được ưu ái gọi. Đôi mắt nó bé xíu nhưng lại dẹt, lúc nào mắt cũng như ngái ngủ. Cái mũi to của nó màu hồng và ươn ướt, khi không có gì ăn, nó ủi đống rơm trong chuồng như đang tìm kiếm một thứ gì đó. Miệng của nó rộng với hàm răng sẵn sàng nuốt chửng bất cứ thứ gì nó gặp phải.
Cơ thể của anh ta không khác gì cơ thể của một con gấu. Vì là lợn nên nó lúc nào cũng uể oải, khịt mũi nhưng mắt thì ánh lên vẻ háo hức muốn ăn. Không chỉ vậy, khi đói nó kêu ré lên như muốn hỏi cô chủ hay ông chủ rằng đã đến giờ ăn của mình. Bình thường nó phát ra âm thanh ríu rít rất đáng yêu.
Bộ lông của chú óng mượt và khá thưa, có những chỗ trên lưng cũng được phủ một màu giống như vậy, trông thật ngộ nghĩnh. Anh ấy luôn trong tình trạng uể oải, nhưng anh ấy cũng rất đáng yêu.
Anh ấy ăn tất cả những gì tôi cho, ăn khoai lang, ăn rau muống, có khi còn ném cả khoai lang sống, anh ấy cũng ăn một cách ngon lành. Chú heo luôn tạo ra những thứ mà mỗi lần nhìn vào là bạn có thể nằm lăn lộn cả ngày. Đó là một con vật đáng yêu, nhưng nó cũng hữu ích. Nó là lợn mẹ nên nó sẽ sinh ra những chú lợn con mập mạp dễ thương như nó.
Mẫu 2
Để cải thiện cuộc sống, gia đình tôi nuôi một con lợn giống lợn lai.
Lợn có màu da trắng hồng. Lúc mang về nặng khoảng chục ký. Tính đến nay mới được ba tháng mà nó đã nặng gần sáu mươi ký. Chú lợn này có chiếc mõm dài đáng yêu. Trên mõm nó có hai lỗ mũi lúc nào cũng ươn ướt. Mõm con lợn cử động liên tục, có lúc gãy, có lúc ngoạm thức ăn, có lúc kêu éc éc. Hai cái tai lợn to bằng hai bàn tay cụp xuống. Mắt lợn lúc nào cũng nhỏ…
Cơ thể lợn thon và dài. Tôi thường cho nó ăn no nên lúc nào bụng lợn cũng căng đầy. Ở cuối cơ thể lợn có một cái đuôi nhỏ. Ở cuối ngọn cỏ là một búi tóc trông giống như một cái chổi cùn nhỏ xíu. Cái đuôi đó lúc nào cũng vẫy để đuổi muỗi.
Con lợn của tôi là một kẻ phàm ăn. Mỗi lần mẹ cho lợn ăn, nó uống hết nước rồi mới ăn một phần. Khi ăn, cái đuôi cứ ve vẩy vui vẻ đến chiều. Để lợn mau lớn, mẹ tôi cho lợn ăn cám trộn với rau, chuối, có khi cho cả cá khô. Bố tôi thường tắm cho lợn trước khi cho nó ăn. Bốn chân của lợn cao và chắc, nhiều thịt. Con lợn của tôi rất dễ thương. Mỗi khi tôi vuốt ve nó, nó lập tức nằm xuống.
Từ khi nuôi lợn, gia đình tôi bận rộn hơn nhưng vui lắm. Em thường giúp bố mẹ chăm sóc lợn như cho lợn ăn, quét dọn chuồng trại. Bố mẹ em thường nói: “Con lợn này mau lớn, chắc chắn sẽ giúp gia đình giải quyết khó khăn về kinh tế. Tôi cũng tin như thế.
Tả con cò
Ở nước ta cò trắng có ở khắp nơi và quanh năm. Con cò bay lượn, con cò đi ăn đêm trong câu ca dao là bay theo cánh võng, hòa vào lời ru thấm đẫm tâm hồn trẻ thơ. Đàn cò, đàn cò bay thành hình cánh cung trên nền trời xanh. Những đàn cò, đàn cò nơi những sân chim sông Tiền, sông Hậu, vùng Đồng Tháp Mười rộng lớn… đã trở thành tâm hồn, tình yêu của mỗi người Việt Nam chúng ta.
Vào mùa thu và mùa đông, số lượng cò trắng tăng nhiều trên các cánh đồng, sông, ao, hồ do đàn cò từ phương Bắc kéo về tránh rét đông đúc.
Cò trắng thường làm tổ trên các bụi tre hoặc giữa các cây cao, rậm rạp, gần ao, sông, ruộng lúa. Chòi tre cũng là cò. Tổ cò làm bằng những cành cây nhỏ ghép lại với nhau rất sơ sài. Cò trắng kiếm ăn trên ruộng lúa, ven sông, đầm lầy. Chân cò có màu xanh rêu, cao gầy, móng chân nhọn và xám. Cái mỏ dài màu ngà. Khi bay, đôi cánh vỗ nhẹ, đôi khi dang rộng, hai chân duỗi ra sau và chiếc đuôi giống như bánh lái của tàu lượn siêu tốc trông rất đẹp mắt.
Thức ăn chính của cò là cá, tôm nhỏ, nhái nhọn. Nó cần cù, tìm kiếm thức ăn. Mỗi năm cò đẻ hai lứa, mỗi lứa từ 3 đến 5 quả trứng. Chỉ khoảng nửa tháng ấp, cò con đã nở. Chim non ít lông, rất yếu, nằm trong ổ, chim bố mẹ đi kiếm mồi mang về bón cho từng con non. Hơn một tháng sau, gà con đủ lông đủ cánh theo bố mẹ tập bay. Chỉ sau một mùa sinh sản, đàn cò trở nên đông đúc với hàng trăm, hàng nghìn con. Phân cò đọng trắng trên lũy tre làng, trên ngọn cây vườn chim.
Con cò hiền lành, nhưng cũng rất tình cảm. Từ tháng 3 đến tháng 9 hàng năm, đàn cò trắng thay “áo cưới” rất mát mẻ. Bộ lông trắng trở nên lấp lánh với những sợi lông dài thêm trên đầu, đuôi, ngực và vai. Những chiếc lông đó có những sợi bông nhỏ, thưa, không móc vào nhau. Khi đậu, những sợi lông này rủ xuống như một tấm màn mỏng; Khi bay, những chiếc lông vũ tung bay như dải lụa trắng. Cò đực khi giao phối với cò cái thường xòe lông đuôi thành hình tròn rất đẹp.
Hiện nhiều địa phương đã cấm săn cò. Bọn cướp đã bị xử lý. Cò trắng xuất hiện trên cánh đồng lúa xanh ngày càng đông đúc. Côn trùng bị cò phá hoại, đồng lúa tươi tốt và yên bình. Câu tục ngữ: “Đất thơm tiếng đậu cò bay” càng làm ta thấm thía.
Tả con Ngỗng
Ở nhà em mẹ nuôi rất nhiều con vật như lợn, gà và cả những chú ngỗng tròn xoe lông trắng rất dễ thương và chú ngỗng còn giữ được nhà.
Con ngỗng mẹ nuôi lớn rất nhanh, thân hình giống như ngỗng trời nhưng to hơn nhiều, cổ ngỗng cũng rất dài. Ngỗng thường ăn các món như rau, cám và cơm. Mỗi lần mẹ cho lợn ăn, bao nhiêu cám còn lại dành cho đàn ngỗng và đàn gà xinh xắn ấy.
Ngỗng có bộ lông màu trắng và bộ lông này khi chúng đi bơi hoàn toàn không thấm nước. Mỗi buổi sáng no nê, chúng lạch bạch ra ao soi bóng, ngắm cảnh. Rồi khi mặt trời lên cao, ngỗng bơi quanh ao xem có bắt được con cá hay con ốc nào để ăn không. Suốt ngày chỉ đi kiếm ăn không biết mệt.
Tôi cũng rất yêu con ngỗng của mình. Mỗi khi có người lạ là nó kêu “cạch! Lang băm!” Báo cho cả nhà biết là có người lạ. Và cả gia đình tôi rất yêu thích con ngỗng này. Bởi vì nó rất thông minh. Chiếc cổ dài thi thoảng lại vươn ra như muốn mổ vào người khác. Vì vậy, những đứa trẻ như tôi khi nhìn thấy một con ngỗng, chúng phải tránh xa chúng mà không sợ chúng mổ. Nhưng lâu ngày tôi cho ngỗng mẹ ăn, nó quen dần và khi thấy tôi, nó không còn thò cổ ra nữa. Con ngỗng có dáng đi lạch bạch vì mập, trông rất đáng yêu.
Tôi rất thích con ngỗng vì nó thỉnh thoảng cung cấp trứng cho gia đình tôi, nó cũng trông nhà. Tôi sẽ cho con ngỗng ăn thường xuyên hơn vì nó rất hữu ích.
Tả con sóc
Cạnh chuồng nuôi thỏ bán trên vỉa hè đại lộ. Quang Trung, người ta bán sóc con. Hai con sóc nhỏ đu đưa trên một thanh thép mỏng trên khung lồng.
Sóc là loài động vật hiền lành và nhanh nhẹn. Sóc con nhỏ lắm, chỉ nhỉnh hơn ba ngón tay của tôi một chút. Mỗi chú sóc khoác trên mình một chiếc áo khoác lông màu vàng nâu có sọc đen, khoác trên người như một chiếc váy dạ hội thời thượng. Có lẽ phần đẹp nhất của con sóc là cái đuôi xù dựng lên hình dấu hỏi ngược. Đuôi sóc có màu vàng nâu, hơi nhạt hơn so với lông trên cơ thể. Lông đuôi của sóc xù lên như chiếc chổi, duyên dáng và dễ thương. Mặt sóc trông lém lỉnh, này nọ: mắt hơi xếch, khóe mắt có màu nâu sẫm. Một dải lông đen chia đôi khuôn mặt, chạy từ sống mũi đến miệng. Những sọc đen trên mặt khiến chú sóc tỏ ra “hung dữ”. Mũi màu nâu, phập phồng theo nhịp thở. Đôi tai của chú sóc nhỏ xíu, hơi tròn, “mọc” ra hai bên đầu như hai búp lá. Sóc có túi thức ăn dự trữ ở hai bên má, hai tai của sóc đều dành cho thức ăn nên hai bên má xệ xuống và phình ra hai bên. Trong chuồng, người bán thú để lại nửa bắp nhưng không con sóc nào “biểu diễn” màn ẩm thực của sóc. Túi má của con sóc vẫn còn đầy thức ăn. Chúng ngước đôi mắt đen láy lên nhìn những khách hàng đang dòm ngó, trả giá để mua.
Khác với thỏ ăn rau và hoa quả, thức ăn ưa thích của sóc là ngô và các loại hạt béo như lạc, hạt dẻ; quả chín như đu đủ, chuối chín. Con sóc thường siêng năng tìm kiếm thức ăn và nó giấu nó trong túi miệng hoặc trong cây, nhưng nó thường quên nơi nó đã ẩn. Đó là một con sóc sống trong rừng, trong một môi trường tự do. Hai con sóc tôi nhìn thấy trên vỉa hè là những con sóc được chủ nhân của chúng nuôi dưỡng. Chúng được chăm sóc và nâng niu. Sóc rất thích chạy nhảy, nô đùa nên muốn nuôi được chủ nuôi phải có chuồng rộng rãi, làm xích đu bé xíu để sóc chạy nhảy chơi đùa. Con sóc nâu mang đến cho cuộc sống vẻ đẹp mà tạo hóa đã ban tặng cho nó. Con sóc chắc đã có lúc nhớ rừng. Bù lại, tại đây, anh được chăm sóc, nuôi dưỡng, cho ăn uống đầy đủ. Tuy nhiên, tôi vẫn thích đất nước mình ngày càng có nhiều khu rừng được bảo vệ để động vật có thể tự do sinh sống.
Hàng ngày khi tôi đi học qua cửa hàng thú cưng, mẹ tôi dừng xe lại một chút để tôi có thể quan sát các con vật. Mẹ tôi bảo tôi phải ghi nhớ hình ảnh của các con vật để tôi có thể mô tả đúng và chính xác. Tôi thực sự thích hai con sóc, đến ngày thứ hai trở lại, con sóc nâu đã được bán. Thay vào đó là một chú đại bàng con ngẩng cao đầu nhìn dòng người qua lại. Đường phố nhộn nhịp, rộn ràng tiếng chim biến thành con sóc kêu gọi người mua.
Tả một con vật em chợt gặp trên đường
Chủ nhật tuần trước, trên đường đi chơi với em gái, em tình cờ gặp một chị gà mái dẫn đàn con đi kiếm ăn, trông thật đáng yêu làm sao!
Con gà mái mơ có ngoại hình mập mạp mập mạp. Nó nặng khoảng hai ký, cao ngang đầu gối tôi, bộ lông đen tuyền, bóng mượt. Đầu cô ấy tròn, to bằng quả chanh. Đôi mắt đen láy tròn xoe, lúc nào cũng liếc từ bên này sang bên kia để luôn dõi theo những đứa con nhỏ đáng yêu. Chiếc mỏ màu vàng cong và rất cứng cáp. Cổ không cao lắm, liền với cơ thể và được bao phủ bởi một lớp lông màu đen xám. Cơ thể cô mập mạp và khỏe mạnh, da thịt săn chắc và đầy đặn. Trên thân có đôi cánh như hai nan quạt, có màu nâu và đen. Thêm vào vẻ đẹp của cô ấy là chiếc đuôi khá dài, hơi vểnh lên và bộ lông đuôi cũng rất sơ sài, có lẽ do cô ấy đã chăm chỉ chăm sóc gà con. Đôi chân hơi thấp được bao phủ bởi một lớp da màu vàng như mái ngói, các ngón chân nhọn và sắc dùng để bắt giun và tìm mồi cho gà con. Những chú gà con to hơn quả trứng gà một chút, mỗi chú được bao phủ bởi một lớp lông tơ vàng óng rất đáng yêu! Sáng sớm gà mái thường gọi đàn con đi kiếm ăn, nó rất thương gà con, cứ đi được vài bước lại quay lại xem có lạc con không. Nếu cô ấy tìm thấy bất kỳ con sâu nào, cô ấy nhặt chúng lên và kêu lên, “Nhất định, thô tục!” gọi lũ gà con lại với nhau, trông chúng như đang tranh giành con mồi như những cuộn len vàng dưới thảm cỏ xanh. Bất ngờ gã chó hung hãn xuất hiện, nó liền ré lên gọi đàn con, nó dang rộng đôi cánh cho lũ gà con kéo nhau chạy vào lòng nó để được che chở. Sau khi ăn uống no say, mẹ con gà mái quây quần bên nhau thật đầm ấm, đầy tình thương.
Tôi thấy lòng mình rộn ràng yêu thương khi nhìn thấy cảnh hai mẹ con đi kiếm ăn. Giá như tôi có con gà mái và đàn gà con này! Em muốn góp một phần nhỏ giúp gà mái tiết kiệm sức lao động và đẻ nhiều trứng, nở nhiều gà con.
Tả một con vật nuôi ở sở thú
Hôm nay chủ nhật mẹ dẫn em và bé Bi đi Thảo Cầm Viên chơi nhé. Từ xa, tôi thấy trên đó treo một tấm biển có dòng chữ: “NHÀ CÓ TRẺ EM”, tôi và bé Bi vội chạy ra xem.
Đây là vương quốc của loài thỏ, có rất nhiều loài thỏ khác nhau, có loài tai rất dài, có loài lại ngắn, có đốm đen… Nhưng em thích nhất là loài thỏ lông trắng muốt. Mõm nhọn luôn di chuyển. Cái mũi lúc nào cũng đỏ ướt, lúc nào cũng thở, thở. Bộ ria mép mọc hai bên mép cũng trắng như cước. Đôi mắt đỏ tròn như hai hòn bi trông rất hiền, rất khôn. Đôi tai của nó to như hai chiếc lá nhọn lúc nào cũng hếch lên. Thầy tôi nói: “Thỏ là con vật có tiếng kêu rất tinh, tiếng rất xa”. Có một điều đặc biệt là khi muốn bắt một con thỏ, chỉ cần nhấc hai tai lên là nó sẽ teo cả người và bốn chân lại. Như thể dễ dàng nhìn thấy một con thỏ béo hay gầy. Chú thỏ trắng này trông rất dũng cảm. Người trông coi vườn thú vừa ném vào một bó rau thì anh ta sà vào và ăn chúng. Vừa ăn, anh vừa mở to mắt nhìn mọi người. Những sợi ria mép lên xuống theo nhịp ăn của thỏ, trông rất tinh nghịch. Hai tai động đậy như lắng nghe tiếng động khắp nơi. Một mẫu đuôi ngắn nhỏ luôn luôn squishy. Mải trông chuồng thỏ, không nghe tiếng mẹ gọi. Cho đến khi một bàn tay vỗ nhẹ vào vai cô, cô mới giật mình, hóa ra mọi người đang chuẩn bị đi xem thú khác.
Ra về, hình ảnh những chú thỏ xinh đẹp, đáng yêu vẫn còn đọng lại trong tâm trí tôi. Em sẽ nói với mẹ cho em nuôi một con thỏ đẹp như trong Thảo cầm viên.
Mô tả con vật em nhìn thấy lần đầu tiên trên truyền hình
Tối thứ 5 tuần trước, cả nhà em quây quần xem tivi chờ chương trình “Thế giới động vật” vì em được biết chương trình hôm đó có giới thiệu về loài vẹt, một loài chim thông minh và biết nói. Tiếng người.
Két là loài chim đặc biệt, khá gắn bó với con người. Khi muốn thuần phục nó, két sắt phải được nhốt riêng trong một chiếc lồng tre khá lớn và ngày ngày nó được dạy tập nói tiếng người. Thân chim không to lắm, chỉ nhỉnh hơn cổ tay tôi một chút. Đầu có kích thước bằng quả chanh. Cái mỏ đỏ to quá. Đôi mắt tròn xoe, linh hoạt đảo qua đảo lại như hai giọt nước. Một búi tóc mọc trên đỉnh đầu giống như một cái mào nhỏ. Két có lông cánh và đuôi rất dài tạo cho két có hình dáng thanh mảnh, duyên dáng. Từ đầu đến đuôi con vẹt phủ một màu xanh biếc, giống màu của chim bói cá, đẹp quá! Con vẹt không ưa hoạt động như chim họa mi, vua chúa, sáo đá. Nó thường đứng im, móng vuốt sắc nhọn bấu chặt vào thanh gỗ trong lồng, vẻ mặt đăm chiêu như đang suy nghĩ điều gì. Thỉnh thoảng, nó cúi đầu xuống, thong thả uống nước trong bình hoặc mổ ngô, đậu. Tuy nhiên, chỉ cần thoáng thấy có người vào nhà là nó lanh lẹ hơn. Nếu là người quen thì vui mừng khôn xiết như được đón tiếp. Nếu là người lạ, nó kêu to: “Có khách! Có khách!” nghe như tiếng người.Thức ăn hàng ngày của két là các loại hạt như ngô, đậu… Nó cũng thích ăn rau tươi và chuối chín, khi ngủ nó gối đầu lên cánh, xù lông để giữ ấm.
Mặc dù đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy con vẹt trên tivi nhưng tôi rất thích con chim này, tôi ước mình có một con vẹt thật đẹp để có thể nói chuyện với nó thật nhiều.